(Kenhvanmau.com) – Anh ( Chị) hãy kể về một người bạn mới quen của em( Bài làm văn của học sinh giỏi lớp 6 trường THCS Nhân Quyền – Bình Giang)
Đề bài: Kể về một người bạn mới quen của em
Nếu nói đến hai từ “bạn bè”, hẳn ai cũng nghĩ đến tình bạn đã lâu, từ khi còn bé xíu. Nhưng không, em đã có một người bạn mới quen, và chúng em chơi với nhau đúng nghĩa “bạn bè”.
Hè vừa qua, bố mẹ cho em về quê nội chơi. Quê em ở tận Quảng Nam nên chẳng mấy khi em được về thăm quê. Ở quê, mọi người rất thân thiện, nói chuyện với em nhiều lắm, nhưng chất giọng miền Trung em không hiểu lắm, câu được câu mất. Hàng xóm gần nhà bà cô có bạn Linh đi học nội trú trên trường mới về. Linh bằng tuổi em nên 2 đứa nói chuyên rất hợp. Biết em nghe chưa quen giọng nên Linh nói chậm rãi, giải thích những từ khó cho em hiểu. Linh dẫn em đi dạo quanh xóm, giới thiệu nhà cô này, nhà bác kia. Điểm em ấn tượng nhất ở Linh là sự hoạt bát, nhanh nhẹn.
Tuy bằng tuổi nhưng Linh trông nhỏ con, nước da ngăm đen. Linh có nụ cười ấm áp, khi cười để lộ hàng răng trắng đều. Chiếc mũi thanh tú nằm ngay ngắn tạo sự cân đối cho khuôn mặt. Đôi mắt long lanh biết cười luôn mở to, sáng rõ. Tuy dáng người nhỏ con, nhưng Linh sở hữu bộ tóc “khủng”. Nó dài quá lưng, rất mượt mà. Linh thường tết bím 2 bên rồi cột nơ hồng trông rất yêu. Cô bạn nhí nhảnh này có tính hài hước, luôn làm mọi người cười bởi những câu nói, hành động dễ thương của mình.
Trong một tuần ở quê, Linh dẫn em đi ăn những món ăn lạ, dẫn em đi những nơi em chưa từng thấy. Rồi Linh dẫn em về nhà. Cô nàng cho em xem “kho báu” đồ chơi của mình. Toàn những búp bê bé xíu xinh xắn được xếp rất gọn gàng trong một chiếc hộp lớn. Căn phòng không rộng nhưng được Linh trang trí, bày bố rất khoa học. Cùng là con gái, nhưng em thấy mình thật kém cỏi so với Linh. Gần bàn học, những chiếc khung đặt giấy khen học sinh giỏi của Linh được treo ngay ngắn. Em thực sự rất khâm phục Linh.
Hai đứa nói chuyện với nhau không biết chán, từ chuyện học hành, chuyện gia đình, bạn bè cho đến trường lớp. Rồi những chuyện trên trời dưới đất cũng được chúng em bàn tán sôi nổi. Khi chiều đến, Linh lại dẫn em ra cánh đồng sau nhà. Khung cảnh lãng mạn nên thơ biết bao. Cánh cò bay lả rập rờn, lũy tre đung đưa trong gió hòa với màu vàng nhạt của buổi chiều làng quê. Thật yên bình, thật tuyệt!
Rồi cũng đến lúc em phải về, về với công việc học tập của mình. Em và Linh chào nhau trong sự nuối tiếc. Hai đứa hứa sẽ viết thư để giữ liên lạc và mong một ngày gần nhất sẽ gặp lại.