Home / VĂN MẪU THCS / Văn mẫu lớp 9 / Phân tích nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích

Phân tích nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích

(Văn mẫu lớp 9) – Phân tích nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích. ( Bài thi HSG Tỉnh Hải Dương – Nguyễn Lan Anh).

Đề bài: Phân tích bút pháp tả cảnh ngụ tình trong tác phẩm kiều ở lầu ngư bích của Nguyễn Du

Bài Làm

      Đoạn trích Kiều ở lầu ngư bích là bức trang tâm trạng của Thúy kiều ở lầu ngư bích, đây là một trong những đoạn văn miêu trả tâm trạng thành công nhất của nhân vật Thúy Kiều. Tác giả Nguyễn Du đã rất thành công khi sử dụng bút pháp nghệ thuật tả cảnh ngụ tình để thể hiện tâm trạng của nhân vật Thúy Kiều.

“Trước lầu Ngưng Bích khoá xuân
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung
Bốn bề bát ngát xa trông
Cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia
Bẽ bàng mây sớm đèn khuya
Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng”

       Đoạn trích có nhịp điệu nhẹ nhàng, miên mang nỗi buồn phảng phất từ lòng người lan truyền thấm vào cảnh vật, rồi từ cảnh vật rồi xoáy vào lòng người. Hầu như không dòng nào , câu nào , hình ảnh âm thanh nào trong đoạn trích không ít nhiều thể hiện tâm trạng nhân vật. Tâm trạng bẽ bàng, buồn nhớ, lo lắng… Khi  kiều một mình trước lầu Ngư Bích.

“Trước lầu Ngưng Bích khoá xuân
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung
Bốn bề bát ngát xa trông
Cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia” 

Bốn câu thơ trên là bức tranh thiên nhiên quanh lầu và cũng là bức tranh tâm trạng. Hoàn cảnh của kiều lúc này rất bung lung, bi thảm. Kiều được Tú bà cho ra ở lầu ngư bích nhưng thực chất là giam lỏng nàng.

phan-tich-nghe-thuat-ta-canh-ngu-tinh-trong-doan-trich-kieu-o-lau-ngung-bich

Nàng trơ trọi giữa không gian mênh mông, hoang  vắng. Từ trên lầu cao Kiều ngóng vọng  ra 4 phía bát ngát, dãy núi mờ xa những cồn cát vàng, trải dài chỉ có mảnh trăng gần ở chung. Những hình ảnh non xa, mà cũng có thể hình ảnh mang tính ước lệ để gợi sự mênh mông, hoang vắng, rộn ngợp không gian. Qua đó làm nổi bật hoàn cảnh tâm trạng bẽ bàng rộn nghợp của Kiều.

“Bẽ bàng mây sớm đèn khuya
Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng”

 Sớm sớm nhìn mây, đêm đêm đối diện với ngọn đèn cảnh người cùng thao thức sẻ chia biết nói cùng ai một mình với vầng trăng, người bạn gần gũi thân thiết nhất, vầng trăng sáng đã gợi kiều nhớ về quá khứ :

“Tưởng người dưới nguyệt chén đồng
Tin sương luống những rày trong mai chờ
Bên trời góc bể bơ vơ
Tấm son gột rửa bao giờ cho phai”

Bơ vơ nơi góc bể chân trời vầng trăng, không chỉ là bạn mà còn là nguyên cớ gợi Kiều nhớ về Kim Trọng. Kiều sót sa, hình dùng kim trọng vẫn chưa biết tin nàng đã bán mình mà  vẫn ngày đêm mong ngóng tin tức chờ đợi mỏi mòn, Nàng nhớ về kim trọng với tâm trạng đâu đớn, sót sa từ dằn vặt. Tấm son gột rửa bao giờ cho phai – nàng cho rằng mình bạc tình với kim trọng bội ước lời thề non hẹn biển, không giữ được lòng thủy chung. Bao nỗi dằn vặt, vò xé biết khi nào bao giờ mới nguôi ngoai, xóa mờ. 

“Xót người tựa cửa hôm mai
Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ
Sân Lai cách mấy nắng mưa
Có khi gốc tử đã vừa người ôm”

Loading...

Tiếp đó kiều nhớ đến cha mẹ, nhớ tới thân kiều và sót. Nàng thương cha mẹ khi sáng khi chiều tựa cửa ngón tin con, trông mong sự đờ đẫn. Nàng sót xa lúc cha mẹ tuổi già sức yếu mà không tự tay chăm sóc và hiện thời ai người chông nom thành ngữ Quạt lồng ấp lạnh điển cố sơn lai, gốc tử đều nói lên tâm trạng thương nhớ, tấm lòng hiếu thảo của Kiều. Nàng tưởng tượng cảnh nơi quê hương tất cả đã đổi thay mà sự đổi thay lớn nhất cha mẹ mỗi ngày thêm già yếu. Cụm từ cảnh mây nắng mưa vừa nói lên được sức mạnh tàn phá của tự nhiên, nắng mưa đối với cảnh vật và con người nỗi day dứt không phụng dưỡng được cha mẹ lúc tuổi già sức yếu thể hiện tấm lòng hiếu thảo của nàng. Vậy trong cảnh ngộ ở lầu ngư bích kiều là người đáng thương nhất nhưng nàng đã  quên cảnh ngộ của bản thân mà nghĩ về người khác. Kiều là người tình thủy chung, người con hiếu thảo, người đáng kính trọng. Đoạn trích còn thể hiện nét đặc sắc độc đáo của nhà thơ khi thể hiện một cách khách quan.

“Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu 
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”

Đây là đoạn thơ tả cảnh ngụ tình đặc sắc. Thiên nhiên biểu  đạt nội tâm nhân vật, tình trong cảnh ấy, cảnh trong tình này. Mỗi điệp ngữ “Buồn Trông “ lại diễn tả một khung cảnh, một nỗi buồn cảnh ngộ khác nhau. Nỗi buồn cứ trồng chất như sóng sô dập ngập lòng kiều.

 “Buồn trông cửa biển lúc chiều buông/ thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa”  Phải chăng đó là hình bóng con người đơn độc lênh đênh vô địch trên dòng đời. Nàng thấy sợ hãi và càng nhớ về quê hương mái ấm gia đình da diết. 

“Buồn trông ngọn nước mới sa

Hoa trôi man mác biết là về đâu  “

Đây là câu thơ thể hiện đời Thúy Kiều, thân phận là chẳng khác nào cánh hoa dạt trôi, mưa dập gió vùi biết đi đâu về đâu trôi dạt nơi nào? 

“Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh”

Buồn cho ngọn cỏ mà nghĩ tới thân phận cỏ cây hoa hèn, chân mây mặt đất, góc bể chân trời đâu chốn lương thân, tâm trạng này kiến kiều càng bi thương vô bờ.

“Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”

Sóng gió ầm ầm, ào ạt quanh ghế ngồi, cảm giác như tai họa đang ập đến bên cô.Mỗi câu mỗi vẻ, cảnh vật tâm trạng nỗi buồn ngày một lớn, mỗi lúc càng thêm chồng chất. Tất cả dòn tụ thành cao trào hòa cùng  tiếng sóng đang xô đẩy dồn dập vào cuộc sống Kiều.

       Kiều ở lầu Ngưng bích là một trong những đoạn trích miêu tả tâm trạng nhân vật kiều đặc sắc và thành công. Tác giả Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp nghệ thuật tả cảnh ngụ tình thể hiện  tâm trạng của kiều khi một mình cô đơn ở lầu Ngư Bích.  

Tác giả: ANH ĐÀO

Phân tích nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích
5 (1) vote
Loading...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *