(Văn miêu tả) – Hãy tả vườn hoa nhà em. ( Bài làm văn của học sinh giỏi lớp 5 trường THCS Bình Minh – Hải Dương).
Đề bài: Tả vườn hoa nhà em
BÀI LÀM
Ở mảnh đất nông thôn, con người lầm lũi, bán mặt cho đất bán lưng cho trời với công việc đồng áng một nắng hai sương, với hững lo toan thời tiết, thời vụ. Nên việc chăm chút một vườn hoa trong nhà là điều rất hiếm hoi. Nhưng ông nội em là người rất yêu hoa và có sở thích chăm cây cảnh, bởi vì thế nhà em là một trong những nhà hiếm hoi có một vườn hoa được chăm chút rất tỷ mỷ đúng nghĩa.
Vườn hoa nhà em có diện tích khoảng năm mươi mét vuông, được đặt ngay góc trái hiên nhà. Ông nội em bắt đầu trồng và chăm bón chúng mới được khoảng ba năm thôi. Ở đấy ông đặt hai cây lộc vừng hai bên góc mảnh vườn, hai cây lộc vừng ấy qua ba năm đã cứng cáp hơn nhiều, cứ mỗi độ đông qua xuân về là um tùm chồi lộc xanh non mơn mởn. Ở viền xung quanh ông treo những chậu thiết mộc lan nhỏ xinh cao bằng vai ông. Đến mùa nở hoa, cây tỏa hương thơm ngát cho cả ngôi nhà. Ở giữa là những chậu hoa hồng tỷ muội, mỗi chậu là mỗi màu hoa khác nhau. Đẹp nhất có lẽ là màu cam hường tinh khiết nhẹ nhàng.
Ở đấy ông em còn có cả những chậu xương rồng. Xương rồng nhiều loại lắm, có loại thì năm nào cũng nở hoa sặc sỡ, nhưng cũng có loại suốt mấy năm nay chả có mùa nào chịu nở một bông. Nhiều lúc tôi thắc mắc hỏi ông rằng tại sao ông chăm chúng đều được ông chăm giống nhau mà chậu xương rồng kia thì năm nào cũng nở hoa, còn chậu này thì suốt ba năm nay không thấy nở ạ. Ông khẽ cười hiền hậu giải thích: Cây giống như con người chúng ta vậy, khi chúng ta lớn lên, và có đầy đủ bộ phận cũng như thể chất thì mới sinh con đẻ cái được. Chậu xương rồng này của ông trước kia cũng lớn lắm, nhưng đợt bão năm ngoái không hiểu sao có một viên ngói trên nhà rơi đúng vào thân cây nó, ông phải bỏ đi hai phần ba cây. Lúc đấy nó chỉ còn lại một đoạn bé lắm, ông chỉ sợ nó không sống nổi, nhưng sức sống của cây xương rồng dẻo dai lắm, nó đã bắt đầu tự mọc rễ và lớn lại từ đầu. Chắc nó đang yếu nên chưa nở hoa được cháu ạ. Tôi chăm chú nhìn ông giải thích rồi quay lại nhìn chậu cây, thầm nghĩ sau này mình cũng sẽ thật mạnh mẽ giống loại cây xương rồng này. Kiên cường trước mọi sóng gió của cuộc đời.
Cũng nhờ từ ngày có vườn hoa nhỏ xinh ấy, mà hàng ngày biết bao con chim và bướm, thỉnh thoảng lại có một vài chú ong đến chơi với cây, với hoa. Mỗi ngày lại thấy ông nội đưa về một chậu cây mới. Vì có đôi tay ông nội mà mảnh vườn nhỏ xinh ấy càng ngày càng xanh tươi. Ước rằng luôn thấy mãi hình ảnh ông nội mỗi sớm mai bên mảnh vườn nhỏ xinh ấy.